Sẽ có hai sân vận động chính ở Johannesburg được sử dụng cho sự kiện này. Được xây dựng vào năm 1987, Soccer City là nơi tổ chức trò chơi đầu tiên. Sân có sức chứa 94.700 người, đủ rộng và hoành tráng để làm bàn đạp cho giải đấu hấp dẫn. Hiện tại, việc cải tạo đang được tiến hành để đảm bảo sân vận động ở trạng thái tốt nhất có thể vào năm 2010. Được xây dựng là một mái che bao quanh trong khi đang được phát triển các tiện nghi phòng thay đồ mới và đèn pha. Tầng trên cũng sẽ được mở rộng xung quanh sân vận động.
Một sân vận động chính khác được sử dụng cho World Cup 2010 là Công viên Ellis, chỉ cách Trung tâm Thành phố Johannesburg vài phút. Được xây dựng vào ligue 1 table năm 1982, Ellis Park là một sân vận động tích hợp, đẳng cấp thế giới, chỉ cung cấp các tính năng hiện đại, cơ sở vật chất và an ninh. Sân vận động cũng đang được cải thiện để sẵn sàng vào năm 2010. Trong số những phát triển hiện tại đang được tiến hành là việc xây dựng các tầng trên mới để nâng sức chứa từ 10.149 chỗ lên 60.000 chỗ.
Phải nói rằng việc trao quyền đăng cai FIFA World Cup 2010 cho Nam Phi không thể có thời điểm hoàn hảo hơn, diễn ra trong thời kỳ mà bóng đá châu Phi đang vươn lên đều đặn cả về số lượng và chất lượng, nhất là khi xét về khởi đầu khó khăn. Trong những ngày đầu, bóng đá ở Nam Phi đã bị ảnh hưởng bởi một hệ thống phân biệt chủng tộc hà khắc. Hiến pháp Nam Phi cấm các đội hỗn hợp chủng tộc thi đấu trong các giải đấu toàn cầu và chỉ có thể cử đội toàn da đen hoặc toàn da trắng.
Trong khi đó, lịch sử bóng đá ở châu Phi nói chung là một câu chuyện sâu sắc không chỉ liên quan đến các trò chơi mà là rất nhiều phép thuật, phân biệt chủng tộc, tiền bạc và sự phức tạp. Trò chơi bóng đá không chỉ là trò chơi đơn thuần mà còn phản ánh sự nghèo đói không đồng đều ở châu Phi thông qua tiền dưới dạng thu nhập cho các cầu thủ. Mọi thứ đều được kiếm tiền cao và hệ thống này đã bị các nước châu Âu phản đối. Tuy nhiên, hệ thống phức tạp của bóng đá châu Phi tiếp tục được thúc đẩy và phong cách chung thường được đặc trưng bởi kiểu chơi phô trương, cá nhân thay vì nỗ lực tập thể.